Văn Tú quận chúa tỉnh giấc trưa.
Nha hoàn Thu Hương đang giúp nàng chỉnh lại y phục, lát nữa sẽ có nữ tiên sinh đến giảng bài.
“Quận chúa, vừa rồi nghe mấy người kia nói, vương phi đến trang viên tránh nóng, tiện thể kiểm tra sổ sách.”
Chờ một lúc vẫn không thấy quận chúa phản ứng, Thu Hương lại nói tiếp: “Nhưng người có biết không? Trang viên đó là hồi môn của mẫu phi người đấy. Tránh nóng thì ai mà chẳng nóng? Sao không dẫn người theo chứ? Còn kiểm sổ sách gì nữa…” Tay vừa làm, miệng vừa lẩm bẩm.
Văn Tú quận chúa cụp mắt, im lặng.
“Tương Tương, chuẩn bị xong chưa?” Chu Cửu bước vào.
Lúc tiên sinh giảng bài, nàng thường ngồi bên làm thêu, đồng thời bầu bạn với Văn Tú.
Thấy Chu Cửu đến, Thu Hương lập tức nín lặng, nở nụ cười.
“Xảy ra chuyện gì sao, Tương Tương? Không ngủ ngon à?” Nhìn vẻ mặt có chút không vui của tiểu quận chúa, Chu Cửu nhẹ giọng hỏi.
Thấy quận chúa định mở miệng, Thu Hương đứng sau khẽ đẩy nàng một cái, ngụ ý đừng nói gì.
Văn Tú lập tức quay đầu lại nhìn Thu Hương với ánh mắt nghiêm nghị. Thu Hương hoảng sợ, mặt tái đi, cúi đầu không dám nhìn.
Chu Cửu liếc nhìn hai người: “Tương Tương, có chuyện gì vậy?”
“Nàng ấy nói: Vương phi đi đến trang viên hồi môn của mẫu phi ta để tránh nóng, còn muốn kiểm tra sổ sách.”
Chu Cửu quay sang Thu Hương: “Ngươi nói chuyện này với quận chúa, là có ý gì?”
Thu Hương lập tức quỳ xuống: “Cửu cô nương, đây là lời nô tỳ vừa nghe các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-cao-kho-voi-huu-kien-dao-hoa-ngu/2841575/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.