Hôm ấy, Triệu ma ma cẩn thận từng li từng tí tra soát sổ sách.
Từng hạng mục đều được đối chiếu kỹ càng.
Vì vậy mà Phùng Trắc phi cảm thấy vô cùng khổ sở, thời tiết lại oi bức, mồ hôi nàng ướt đẫm mấy lượt.
Tống ma ma hấp tấp mang đến tất cả ngân phiếu có thể gom góp được.
Một lát sau, người được cử đi cũng đã đưa về ngân phiếu từ tay biểu muội và biểu muội phu của nàng.
Phùng Trắc phi lấy cớ ra ngoài, lén lút đem số ngân phiếu đó cất vào kho chứa vàng bạc.
Tuy có kiểm kê sơ qua số lượng, nhưng đầu óc nàng rối như tơ vò, căn bản không thể nhớ nổi tổng số tiền trong sổ sách là bao nhiêu.
Nhất định là có thiếu sót!
Nhưng nếu cộng cả sản nghiệp nàng âm thầm dựng lên trong những năm qua, thì chắc chắn còn dư ra không ít!
Mấy năm nay, nàng thực sự kiếm được không ít tiền.
Chỉ là, những giấy tờ nhà đất tuy do nàng cất giữ, nhưng tên trên đó đều là của biểu muội và biểu muội phu.
Khi ấy làm vậy là để cẩn thận.
Giờ thì… nàng vô cùng hối hận, sớm biết vậy thì để tên mình còn dễ bề giải thích… giờ phải biện ra lý do thế nào đây?
Nàng loay hoay nghĩ hết cách này đến cách khác… xem thử cái nào nghe thuận tai nhất.
Triệu ma ma thì vẫn chuyên tâm tra sổ, vừa tra vừa ghi chép.
Phùng Lệ Nương nhìn thấy, nhưng chẳng hiểu bà ấy đang viết gì.
Chỉ cần từ việc quản sự ở từng vị trí, cũng có thể phân tích ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-cao-kho-voi-huu-kien-dao-hoa-ngu/2841591/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.