Mặc Y vừa bước vào trong nhà, tuy không nhất thiết phải trò chuyện với từng người, nhưng ít ra cũng phải liếc nhìn, mỉm cười, để tránh bị những kẻ đa tâm bắt bẻ.
Sau đó, nàng trò chuyện một lúc cùng Lương phu nhân và Trương phu nhân.
Lương phu nhân vẫn giữ vẻ điềm đạm như xưa, chủ động mỉm cười nói: “Văn Phương quận chúa mấy ngày nay về nhà đẻ chăm bệnh mẫu thân, nên không đến được.”
Nghe vậy, lòng Mặc Y khựng lại – xem ra mối quan hệ giữa Lương phu nhân, Lương Hựu và vị quận chúa kia không mấy thân thiết.
Còn Trương phu nhân, tuy cũng nói cười ứng đối, nhưng Mặc Y dễ dàng nhận ra trong lòng bà có chuyện không yên.
Vừa mới hàn huyên được đôi câu, Vương thị đã liên tục nháy mắt ra hiệu với Mặc Y – ý là có lời muốn nói riêng…
Mặc Y thầm thở dài, người mẫu thân này, vẫn như xưa không thay đổi.
Đành phải đứng dậy, đi theo Vương thị ra ngoài.
Bấy giờ, Trang thị, Chu Cửu và mọi người đã rời khỏi tiền viện – thì ra là bị Mặc Phàm giục: “Mẫu thân dẫn A Cửu đi xem viện tử đi, nếu cần sửa gì thì bảo sớm. Kẻo muộn lại không kịp…”
Nhìn bộ dạng không tiền đồ của con trai, Trang thị cũng đành bất lực, đưa Chu Cửu cùng hai tiểu cô nương rời đi.
“Nương…” – Mặc Y gọi một tiếng.
Vương thị lập tức nói: “Y Y lại đây, nương chỉ có mấy câu thôi.”
Hai người vừa vòng vào góc khuất đã vào đến phòng của Vương thị.
Nhưng khi đã đối diện nhau, những lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-cao-kho-voi-huu-kien-dao-hoa-ngu/2841611/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.