Trương Ái Ngọc ôm bụng bầu đi xuống lầu hai, vừa gõ cửa vừa gọi: “Dì Trần ơi? Tuyết Cầm có ở nhà không?”
“Đây đây đây!” Mẹ Trần cười tươi kéo cửa ra: “Tuyết Cầm mới về đó.”
Trương Ái Ngọc đưa cho bà một giỏ trứng: “Đây là trứng gà do người thân ở Sùng Minh nuôi, ngoài chợ nhỏ không có bán đâu, cho Tuyết Cầm bồi bổ cơ thể.”
Mẹ Trần vội vàng nhận lấy, cảm ơn rối rít: “Con khách sáo quá!” Tuyết Cầm vừa mới từ nhà mẹ đẻ về, nghe tiếng liền đi ra, tò mò nhìn cô: “Chị Ái Ngọc sắp sinh rồi hả?”
Trương Ái Ngọc mỉm cười đáp: “Còn phải ráng thêm hai ba tháng nữa.”
Tuyết Cầm tính nhẩm: “Ồ, vừa đúng dịp Tết. Đúng là tiểu tinh linh biết chọn ngày!”
Cả hai cùng cười, mẹ Trần liền giục: “Đều là phụ nữ mang thai, đứng nói chuyện mệt lắm, mau vào trong ngồi đi!”
Ba người ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, Trương Ái Ngọc nhìn bụng dưới của Tuyết Cầm: “Em cũng tầm bốn tháng rồi đó.” Rồi lại cười hỏi: “Có biết giới tính chưa?”
Tuyết Cầm gật đầu: “Siêu âm rồi, bác sĩ nói là bé gái.” Trương Ái Ngọc vỗ tay cười: “Bé gái tốt lắm, con gái là tâm cán áo bông nhỏ tri kỷ của cha mẹ, chị chỉ mong sinh được một bé gái giống A Ly thôi.”
Tuyết Cầm hỏi: “Chị không hỏi sao?”
“Giờ bác sĩ kín miệng lắm, không có quen biết thì họ chẳng chịu nói đâu. Họ sợ nghe là con gái thì người ta không chịu giữ lại! Nhưng chị thì không có suy nghĩ đó.”
“Chị không nói sớm, đợi lát nữa Khánh Văn tới, em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903876/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.