“Lấy có quyển sách tiếng Anh mà cũng mất nửa ngày……” Trần Hoành Sâm đẩy cửa bước vào, ánh mắt chợt nghiêng qua, cổ họng nghẹn lại, không phát ra nổi một tiếng.
Lương Ly đang ngồi trên giường cậu, giở ra một quyển PLAYBOY lẽ ra phải ngoan ngoãn nằm dưới gầm giường. Nghe động tĩnh, cô ngẩng đầu, đôi má bừng đỏ, mắt tròn xoe trừng qua, chê bai nhăn mũi mà tặc lưỡi:
“Đồ lưu manh , không biết xấu hổ.”
Trần Hoành Sâm dù da mặt có dày, xương gò má lúc này cũng không kìm được ửng đỏ, bước lại gần nói: “Kêu em lấy quyển sách tiếng Anh trên đầu giường… phòng của người ta, em dám tùy tiện lục lọi? Mau trả lại cho anh!”
“Sách tiếng Anh đây.” Lương Ly chụp lấy quyển sách tiếng Anh ném cho cậu:
“Giả vờ giả vịt, em cần gì phải lục! Người và tang vật đều bắt tại trận, Trần Hoành Sâm, anh chết chắc rồi. Em phải nói cho dì Trần biết, anh chẳng chịu học hành mà đi lén xem sách đồi trụy!”
Cô bật dậy, cuộn tờ tạp chí thành ống cầm trong tay, đắc ý chạy ra ngoài cửa.
“Em dám nói! Mau trả lại cho anh!” Trần Hoành Sâm vứt quyển sách tiếng Anh, một tay vòng lấy bờ vai cô, một tay vươn tới giật lại tạp chí.
Lương Ly cũng chẳng phải hạng dễ bắt nạt, cúi đầu đập mạnh vào ngực cậu, lại giẫm một cái nặng trịch lên mu bàn chân, Trần Hoành Sâm không nhịn được lùi vài bước, ho sặc mấy tiếng: “Em luyện thiết đầu công hay sao!”
Lương Ly dùng sức đẩy một cái, Trần Hoành Sâm chân đã vướng vào giường, ngã thẳng xuống, cánh tay lại vô tình vướng lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903884/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.