“ A Ly tới rồi à.” Mẹ Trần mở cửa, mỉm cười chào: “Mợ con sinh chưa vậy?”
Một luồng hơi ấm phả ra, trong nhà đã bật máy lạnh. Lương Ly vừa đổi giày vừa đáp:
“Chưa sinh đâu dì ạ, vẫn đang làm giám sát tim thai.”
Mẹ Trần “ồ” một tiếng. Năm nay cô Đào không về, một đĩa rồi lại một đĩa thức ăn được bưng lên bàn. Chú Trần vốn đang ngồi trong phòng khách coi tivi, lúc này cũng đứng dậy đi tới, cười hí hửng ngó hai đứa nhỏ.
Lương Ly cởi áo trượt tuyết, đi vào nhà vệ sinh rửa tay, Trần Hoành Sâm cũng chen vào, nước bắn tung trong lòng bàn tay hai người. Cậu nghiêng mặt tình cờ thấy vành tai cô, mọc một vết đỏ ửng vì nẻ lạnh, bèn cười hỏi: “Bị nẻ từ bao giờ vậy?”
“Ngày trước ở Tân Cương thì bị, về Thượng Hải là hết rồi, mà năm nay lạnh quá, lại tái phát.”
Trần Hoành Sâm đưa tay sờ thử: “Vừa sưng vừa nóng.”
Lương Ly lắc đầu hất ra: “Đừng có chạm, càng chạm càng nhột, mà nếu gãi thì đau lắm!”
Trần Hoành Sâm không nói gì, lau sạch tay rồi đi ra trước. Đợi cô ra ngoài, mẹ Trần cầm một hộp dầu sò đã mở sẵn, bước tới thoa cho cô: “Bôi cái này thì nẻ lạnh mau lành hơn.”
Thế là Lương Ly đành ngồi vào bàn với đôi tai bóng nhẫy loang loáng dầu. Tuyết Cầm và Triệu Khánh Văn đã về nhà chồng, chú Trần liền bảo cô Đào cũng ngồi xuống cùng ăn tất niên.
Bữa tất niên ở nhà họ Trần quả nhiên phong phú, một bàn đầy ắp, ngay cả tôm nõn, hải sâm đen và cá quế tùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903890/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.