Nhóm Kiều Vũ đang chờ xe buýt ở trạm thì thấy một bà cụ bán trứng trà. Trên chiếc bếp lò nhỏ đặt cái nồi thép đang sôi, nước dùng màu nâu thẫm ngập trứng gà và đậu hũ khô, sôi lục bục như cá thổi bong bóng. Bà cụ cầm muỗng sắt tròn gõ nhẹ lên vỏ trứng mới nấu ra những vết nứt như mạng nhện, múc vài muỗng nước dùng rưới vào chỗ nứt rồi vớt trứng đã ngấm màu ra, hương trà tỏa ra mờ mịt như khói sương.
Đúng là một xu cũng có thể làm khó anh hùng hảo hán! Lương Ly nuốt nước miếng thèm thuồng nhưng không dám nhìn. Bên kia quảng trường có người trải tấm vải trắng phẳng phiu trên đất, mặc áo quần trắng mỏng, ngồi xếp bằng trên đó, ấn nút máy phát bốn loa, nhạc du dương trong trẻo vang lên. Ông ta nhắm mắt tĩnh khí, bất động như tượng. Bên cạnh dựng tấm bảng, trên viết “Đại sư Khí công”, phía dưới chắc là tên gì đó, nhưng bị túi hành lý che khuất.
Lương Ly hỏi hai người: “Hai anh tin khí công có thần hiệu không?” Rồi cô nói tiếp: “Mấy hôm trước ngoại bị bà Trương kéo đi xem biểu diễn khí công, về kể lại thấy thật linh nghiệm, theo đại sư xoa xoa lông mày là liền thấy ấm nóng ở giữa trán.”
Trần Hoành Sâm bật cười: “Em giờ dùng tay chà chà lông mày, không cần khí công, giữa trán cũng nóng.” Lương Ly trừng mắt lườm cậu một cái, nhưng trong mắt người nhìn lại đáng yêu duyên dáng vô cùng.
Từ sau khi hôn cô tối qua, cậu cứ hữu ý vô tình nhìn về đôi môi cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903905/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.