Lương Ly đẩy mạnh cậu ra, tim đập thình thịch dâng lên tận cổ họng, thở hổn hển, môi dính đầy ẩm ướt nhưng miệng lại khô khát lạ thường. Cô dùng mu bàn tay lau môi, ngẩng mặt nhìn cậu tức giận. Dưới ánh đèn vàng vọt, gương mặt cậu hiện rõ, đôi mắt đen thẫm, sống mũi thẳng tắp, trong lúc hôn mũi còn thân mật cọ vào chóp mũi cô, cảm giác rất lạ — một thứ ấm mềm rịn mồ hôi. Môi cậu đỏ ửng, sáng bóng lấp lánh như còn ánh nước, má cô nóng bừng, chỉ thấy xấu hổ, cứ như đang xem cảnh hôn dữ dội trong phim truyền hình mà bất ngờ bị ngoại bắt quả tang: “A Ly, đây là đồ lưu manh, con nít đừng có xem.”
Trần Hoành Sâm ra vẻ nghiêm túc: “Em còn nhìn anh như vậy nữa, anh sẽ lại hôn em.”
Lương Ly lùi lại mấy bước, nói chuyện cũng lắp bắp: “Anh… anh… anh cái đồ lưu manh này, lưu manh! Em mách dì Trần cho coi.”
“Dì Trần không quản đâu.” Trần Hoành Sâm trêu cô: “Dì ấy chỉ bảo, A Ly à, con trai dì cũng đâu tệ, con suy nghĩ thử xem? Dì với chú sau này cũng sẽ thương con thôi!”
Lương Ly rùng mình, chuyện tự dâng vào miệng cọp tuyệt đối không thể làm, cô nói: “Em kêu cậu mợ tới dạy cho anh một trận.”
Trần Hoành Sâm lại càng thản nhiên: “Đàn ông với nhau thì chuyện gì cũng dễ nói. Cậu biết anh có bản lĩnh!”
Lương Ly cắn môi: “Anh như vậy vô ích thôi, em thích Kiều Vũ!”
Trần Hoành Sâm còn định nói gì thì có một người phụ nữ cõng con đi ngang hỏi đường, cậu chỉ cho,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903904/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.