Quán cháo cá nhỏ cách cổng trường chưa tới mấy bước, cái dã tâm kiếm tiền sinh viên bày ra rõ mồn một trong khoảng cách ngắn ngủi ấy. Trước cửa treo một tấm vải xanh lam, trên in hoa văn cá và sen, loang lổ xám trắng, kiểu nhuộm thủ công xưa vốn như vậy, thô mộc, cổ phác, khiến người ta như lắng đọng vào dòng chảy thời gian, mà lại chẳng đáng bao nhiêu tiền. Tấm rèm buông lơ lửng, hở nửa dưới, ánh đèn lọt qua, loang một mảng vàng nhạt, tiệm mở cửa suốt hai mươi bốn giờ.
Trong tiệm chẳng có quá bốn năm bộ bàn ghế cũ mới lẫn lộn, nhìn một cái là thấy hết. Tần Nhã và bạn cô ta đang uống cháo, nghe động liền quay lại, có hơi bất ngờ nhưng cũng chẳng lạ, vì hễ là sinh viên Đồng Tế muốn ăn khuya thì đây là chốn đầu tiên nghĩ đến, ngon rẻ, thỉnh thoảng còn có thể tình cờ gặp gỡ nhân vật nổi danh trong trường, như Trần Hoành Sâm, như Ma Đồng Tam Thánh.
Bà chủ dọn một cái bàn, Trần Hoành Sâm ôm vai Lương Ly ngồi kề bên, Mạnh Phi và Đinh Tiểu Minh liếc mắt nhìn trộm Tần Nhã bàn kế, thầm than sự đời vô thường, ngày trước lúc cùng nhau ăn cơm, Tần Nhã còn phải nhờ hai người họ phối hợp thì mới được như ý ngồi cạnh Trần Hoành Sâm… Bà chủ tới hỏi ăn gì, Trần Hoành Sâm gọi một phần cháo cá nồi đất lớn, quay sang hỏi Lương Ly còn muốn gọi gì không, thấy cô lắc đầu, anh lại thêm một đĩa bánh Khương.
Quán nhỏ đã kín chỗ, Lương Ly rõ ràng cảm nhận được từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dep-luong-tran-dai-co-nuong/2903925/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.