Khi Doãn Lệ nhận được tin thì vội vàng chạy đến, vừa hay đụng phải Tạ Tư Chỉ đang từ phòng tổng thống đi ra.
Hắn ôm một người trong ngực, gương mặt bị áo vest phủ kín.
Nhưng Doãn Lệ nhận ra chiếc váy tím nhạt kia, đó chính là món quà cô đã tặng Hứa Diên.
Trước khi buổi tiệc bắt đầu, cô không hài lòng việc Hứa Diên cứ luôn mặc mấy chiếc váy trắng đơn giản, nên nhất quyết bắt Hứa Diên thay thành chiếc váy tím.
Lúc này hai tay Hứa Diên rủ xuống bên người, yên lặng ngoan ngoãn như thể đang ngủ say.
Trái lại, Tạ Tư Chỉ lại khiến Doãn Lệ run sợ đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nửa bên mặt hắn bị bắn đầy máu, áo sơ mi thì ướt sũng. Lúc nhìn gần mới thấy không phải nước thấm ướt, mà là do máu thấm ướt. Hai chiếc khuy áo trước ngực đã bị bật tung, xương quai xanh sắc nét bị mảnh sứ vỡ cứa rách, vết thương còn đang rỉ máu không ngừng.
Doãn Lệ sợ hãi đến toàn thân run rẩy: "Tạ Tư Chỉ... cậu... cậu mau đặt Hứa Diên xuống đi..."
Cô đã nghe quá nhiều lời đồn đại về thiếu niên này.
Trong lòng cô, kẻ điên này có làm ra chuyện kinh gì khủng thì cũng chẳng lạ.
"Doãn Lệ, phiền cô chuyển lời đến Ôn gia." Giọng Tạ Tư Chỉ rất bình tĩnh, như thể người toàn thân đẫm máu kia không phải là hắn: "Nếu không muốn Ôn gia gặp chuyện, thì mọi việc tối nay họ tự mà lo liệu. Sáng mai tôi sẽ đích thân tới cửa."
Doãn Lệ sững sờ. Đến khi hoàn hồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dieu-rach-tinh-ha-phu-du/2929796/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.