Editor: Trà Xanh
Lâm Ôn khá trầm tính từ nhỏ, nhưng cô nhớ rõ mình đã từng có những ngày chạy nhảy khi còn bé.
Ví dụ, bà mẹ chồng hàng xóm dẫn một đứa bé tới nhà, lúc đó cô khoảng ba bốn tuổi. Đó là lần đầu tiên cô tìm thấy bạn đồng trang lứa để chơi chung, tuy rằng vì mẹ, cô chỉ chạy nhảy vài ngày ngắn ngủi, nhưng hạnh phúc có được là thật và đáng quý.
Ví dụ, khi cô vẫn chưa hiểu ý nghĩa của việc nấu ăn là để thỏa mãn cơn thèm ăn, cô chỉ coi nó như trò chơi. Cô bé con đứng trên băng ghế trong bếp, hoàn thành việc nấu nướng lần đầu tiên trong cuộc đời dưới sự trợ giúp của ba mẹ, cô vui sướng nhảy trên ghế, bị ba mẹ chụp ôm vào lòng vì lo lắng.
Một ví dụ khác, lần đầu tiên kiểm tra giữa kỳ vào năm đầu của tiểu học, cô trở thành học sinh duy nhất trong ban đạt được 100%. Lúc lấy lại bài thi, cô hếch mũi lên trời ở trường học, kiêu ngạo giống như con công, sau khi tan học thì nhảy nhót về nhà như chim sẻ.
Bây giờ cô cũng muốn nhảy cẫng lên, cảm xúc này đã không có quá nhiều năm, mãnh liệt đến mức giống như một ngọn núi lửa bị đè nén đã lâu sắp phun trào.
Chu Lễ hiển nhiên cảm nhận được sự biểu lộ và sự mãnh liệt của cô, cả người anh căng thẳng, đứng giữa hai chân Lâm Ôn kéo cô vào lòng, cướp quyền chủ đạo.
Tủ giày bị gót giày của Lâm Ôn đập rầm rầm, giống như vọng lại tốc độ máu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-dong-hoang-vu/1088987/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.