Lần đầu tiên, Cố Du khó ngủ cả đêm vì Từ Trạm.
Cô lẳng lặng ngồi ở phòng khách, trên sô pha dường như còn nhiệt độ thân mật của hai người hôm qua, nhưng sau khi triền miên chỉ để lại khúc mắc khó mà cởi bỏ.
Cô cảm thấy mình không làm sai.
Cô phát hiện bản thân không thể nắm giữ mấu chốt rất nhiều việc, ví dụ như tình cảm, ví dụ như Từ Trạm.
Điều này không liên quan tín nhiệm, không liên quan tình cảm, giống như lúc lựa chọn, hai người không tránh khỏi suy nghĩ theo hai lối, sau đó càng lúc càng xa.
Trong phòng tối đen, rèm cửa sổ không đóng.
Trong bóng đêm, dưới ánh mắt xoay tròn của Cố Du là thành phố sặc sỡ muôn màu, dòng xe chạy tạo thành màu vàng lưu tinh.
Cô bất giác chạy tới trước cửa sổ, màn đêm biến cửa sổ sát đất thành nửa mặt gương trong suốt, ảnh ngược hiện ra vẻ mặt tiều tụy của cô rất rõ ràng, trên mặt có nước mắt.
Nhìn khuôn mặt mình trong ảnh chiếu lần lượt thay đổi lộ ra vẻ mặt xa lạ, Cố Du sợ hãi và mờ mịt.
Sáng sớm Từ Trạm sẽ lên đường đi nước T, chỉ sợ sau một tháng hai người mới gặp lại nhau.
Lúc đó, anh có đồng ý nghe cô giải thích, nghe suy nghĩ chân chính của cô hay không.
Cố Du không biết.
Cô vẫn đứng đến khi sắc trời tờ mờ sáng, vầng sáng đỏ ửng yếu ớt nhuộm lan cả biển trời, bóng đêm lờ mờ đêm qua thoáng biến mất không thấy.
Lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Cố Du chạy nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-gioi-mau-hong-phan/2241319/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.