"Dù để nhảy!" Từ Trạm gọi người bên cạnh, người bên cạnh đã cầm dù để nhảy khẩn cấp dưới chỗ ngồi, đeo lên người Cố Du.
Cố Du từ trong hốt hoảng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, bắt lấy túi dù đưa cho Từ Trạm.
"Đừng sợ," Từ Trạm trầm giọng, "Nắm chặt anh."
Cố Du dùng sức gật đầu.
Máy bay lần nữa xóc nảy mạnh mẽ, Từ Trạm bảo vệ cho Cố Du chặt chẽ, hai người nặng nề ngã cùng chỗ.
"Máy bay không ổn, kéo cửa khoang ra!" Tạp âm quá lớn, Cố Du chỉ có thể hô to bên tai của Từ Trạm.
Người trên máy bay nhắm mắt theo đuôi hợp lực mở ra cửa khoang máy bay, Từ Trạm miễn cưỡng giữ chặt tay vịn, cố bình tĩnh chỉ huy.
Lúc này máy bay đột nhiên bắt đầu lay động, thanh âm thân máy bay bị gãy kích thích màng tai, Từ Trạm liếc mắt nhìn Cố Du, không đợi cô mở miệng, chợt đẩy cô xuống cửa khoang máy bay.
"Từ Trạm!"
Tiếng gào thét nhanh chóng bị dòng khí nuốt hết, đầu óc Cố Du hỗn loạn, anh vừa mới nói nắm chặt anh, bây giờ tình thế cấp bách lại ném mình cô xuống máy bay!
Phía chân trời có tiếng nổ mạnh vang dội.
Cố Du bị khí lãng trên không trung cuộn không ngừng lăn lộn, xương cốt đều bị dòng khí mạnh mẽ đè ép, thống khổ dị thường. Nhưng cô không quan tâm những thứ này, khó khăn như trước trong khi rơi ngửa đầu, nước mắt từ khóe mắt không đợi đã tràn ra hốc mắt, bị gió lớn thổi qua không còn một mảnh. Cô nhìn trong khối không khí màu xám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-gioi-mau-hong-phan/2241320/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.