Châu Tồn Thú ngẩng đầu nhìn chiếc xe tải nhỏ lắc lư tiến lại trên phố Cây Sa Kê. Chung Khâu Duyên nhảy xuống khỏi xe, khoác chiếc túi Mickey đeo chéo nhỏ màu đen của mình, khoác áo bông, mặc quần bò dáng thụng, tay đút trong túi quần tỏ vẻ ngầu nhưng lại chẳng ra dáng chút nào. Châu Tồn Thú bật cười, nói: “Em cao lên rồi.”
Chung Khâu Duyên lập tức nhếch mép nói: “Đúng rồi. Em cảm thấy mình có lẽ đã bắt đầu dậy thì rồi, em phải trở nên cao lớn. Anh ơi, nếu em cao hơn anh thì làm sao đây? Anh cao bao nhiêu…”
Châu Tồn Thú đã đi về phía khu nhà Thân Thân, chú bọ chét nhỏ phía sau vẫn đang liến thoắng.
Ban đầu viết thư cho Chung Khâu Duyên là vì giáo viên chủ nhiệm kêu lớp trưởng đi đầu đăng ký trước đi. Châu Tồn Thú cầm đơn đăng ký, nghĩ thầm: Cái gì cũng phải làm sao? Vừa muốn mình không được phân tâm, phải tập trung học hành, tốt nhất là lần nào cũng đạt hạng nhất, lại vừa muốn mình tham gia cả những hoạt động kiểu này sao? Mấy người thật đáng ghê tởm. Anh cười tươi với giáo viên: “Vâng ạ.” Sau khi nộp đơn đăng ký, chưa tới một tháng, lá thứ gửi cho anh đã tới. Giấy viết thư có vẻ được chọn rất kỹ lưỡng, là loại giấy viết thư xịt nước thơm có thể mua tại cửa hàng văn phòng phẩm. Phía trên là tên anh được viết ngay ngắn. Châu Tồn Thú đọc xong lá thư đó thì thuận tay ném vào trong cặp sách. Mấy ngày sau, anh lấy sách ra, lá thư cũng theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-nong-banh-mem-khuong-kha-thi/2739884/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.