“Tỷ, chúng ta giữa trưa ăn gì nha?” Hàn ứng hà hỏi.Đồ ăn nàng không biết lo liệu chuẩn bị, nấu cũng không ngon bằng tỷ tỷ.
Cho nên chỉ có thể dò hỏi Hàn Ứng Tuyết.“Chúng ta giữa trưa xào một ít nấm, tỷ lại nấu cơm cho các ngươi ăn!” Hàn Ứng Tuyết nói.“Hảo!”Mấy cái hài tử vui sướng tiến lên phụ giúp.Hương vị tươi ngon của nấm làm bọn họ chỉ cần nghĩ đến thôi là nước miếng chảy ròng ròng, lại còn có cơm tẻ thơm ngào ngạt, đúng là sự kết hợp quá hoàn mỹ.Bởi vì không phải chỉ ăn nấm, cho nên Hàn Ứng Tuyết lúc này nấu cũng không nhiều.Trên bệ bếp hai nồi đang sôi, một nồi là bên trong nấu cơm, nồi còn lại dùng lửa nhỏ nấu nấm.
Chỉ chốc lát sau, mùi thơm của cơm tẻ cùng hương vị của nấm lang toả khắp nơi trong phòng bếp.Trong nhà còn dư lại một cái trứng gà cuối cùng.
Hàn Ứng Tuyết đem trứng gà nấu thành canh trứng, kèm theo một ít nấm cùng một chén cơm, đợi lát nữa bưng vô cho Triệu thị.
Chờ ngày mai đem con mồi đi bán, kiếm được chút bạc, sẽ mua một ít trứng gà về cho Triệu thị bồi bổ thân mình.Cơm trưa trưa do tất cả bọn họ đều làm nên rất nhanh liền xong.Hàn Ứng Tuyết nói các đệ muội ăn trước, nàng bưng đồ ăn đi vào trong phòng.
Đưa cho Triệu thị ăn.“Tuyết Nhi nha, mới rồi ta nghe các ngươi ở bên ngoài nói chuyện, ngươi săn được con mồi sao?” Triệu thị hỏi.Bên ngoài nói cái gì, nàng không nghe rõ, hiện tại lại nằm ở trên giường, bằng không cũng có thể xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/1436203/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.