Nơi này vốn là một khu phố cũ kỹ, hai bên đường toàn là những công trình thấp tầng. Tường nhà bong tróc, loang lổ, đầy rêu phong và dây leo quấn quanh. Rõ ràng chỉ mới vài tháng trước đây còn là khu dân cư nhộn nhịp khói bếp, vậy mà giờ đây vẻ đổ nát của nó khiến người ta ngỡ như đang đứng trước một tàn tích hàng nghìn năm tuổi.
Sau khi dọn sạch lớp dây leo và cỏ dại phủ kín mặt đường, cánh cửa kính tự động nơi lối vào hiện rõ trước mắt – đã nứt vỡ gần như toàn bộ, chỉ cần chạm nhẹ liền vỡ vụn. Mảnh kính rơi xuống kéo theo một đợt bụi mờ tung lên. Đội thám hiểm vừa bước xuống từ xe nhanh chóng tiến vào bên trong tòa nhà tối tăm ấy.
Bên trong cửa hàng tiện lợi bỏ hoang, cảnh tượng vô cùng hỗn độn. Trên tường, dưới sàn và cả kệ hàng đều có vết máu đen đỏ đã khô quánh, như thể nơi này từng xảy ra một cuộc thảm sát kinh hoàng. Kỳ lạ là dưới đất lại không thấy bất kỳ thi thể nào. Không khí nơi đây phảng phất mùi chua nồng mục nát của xác thịt phân hủy.
Cả nhóm gồm năm người, ai nấy đều mặc áo khoác da dày dặn, đầu đội mũ chống độc có tích hợp thiết bị nhìn đêm hỗ trợ thích nghi với bóng tối. Lần xuất hành này, họ được trang bị những vũ khí tối tân nhất căn cứ, số lượng nhân sự thậm chí còn gấp đôi so với các nhiệm vụ cấp S nguy hiểm nhất.
"Nơi này chẳng có gì cả." Một gã đàn ông thấp người trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cap-tren-la-nu-chinh-my-nhan-thu-mat-the/2759486/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.