Tự nhiên trong lòng của Đào Thư Hương, Lữ Ngọc Hồ là bậc anh hùng.
Đào Thư Hương ngồi trên cái ghế mây rộng có lót nệm viền kim tuyến, nàng ngồi dựa nghiêng.
Bên ngoài cửa sổ, bóng của hàng cây mát dịu.
Gió nhẹ thoảng qua, mùi hương sen từ dưới mặt hồ len vào không khí, bàn tay ngọc của Thư Hương nâng chén trà có ướp hương sen, hương trà loãng theo hương sen trong gió.
Nàng đặt chén trà xuống và nâng chén hột sen nấu đường có bỏ vào những khối băng nho nhỏ, lóng lánh như kim cương.
Những khối băng dùng để cho những thức ăn thức uống trong những ngày giờ nóng nực này được những con kiện mã mệnh danh “thiên lý” chuyển vận từ quan ngoại đem về; tại “Cẩm Tú sơn trang” này cũng có những hầm kín chứa băng, những khối băng cũng trong, nhưng Thư Hương chỉ thích thứ băng vùng quan ngoại, vì thứ băng này vừa trong mà ngâm vào thức ăn thức uống lại lâu tan.
Cũng chưa chắc hẳn là như thế, chưa ai đem hai thứ băng so sánh bao giờ, nhưng Thư Hương đã bảo như thế, đã thích như thế thì người ta phải nghe theo như thế, nghe và truyền bá ra, thứ băng quan ngoại bỗng trở thành thứ băng quý giá, nó đắt tiền gấp trăm lần thứ băng tại địa phương.
Bởi vì nàng là đứa con gái cưng yêu, đứa con độc nhất của “Trung Nguyên Mạnh Thường” Đào nhị gia, ông ta là chủ nhân của Cẩm Tú sơn trang.
Chẳng những nàng là một cô gái con nhà giàu, thế lực võ lâm, mà nàng lại còn là một cô gái đẹp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cat-bui-giang-ho/36884/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.