Viên sĩ quan chằm chằm nhìn Megan.
- Cô là ai? cô làm gì ở đây? Tôi là đại Úy Rodriguez, chúng tôi đang tìm...
- Ôi, ngài đến vừa kịp, ngài đại úy - cô kéo tay hắn - Hai đứa con trai tôi bị sốt thương hàn, nên tôi phải đi gọi bác sĩ. Ngài phải vào trong này giúp tôi với.
- Thương hàn à?
- Vâng, thương hàn, Megan vẫn túm lấy tay hắn - kinh khủng lắm. Chúng đang nóng như hòn than. Ngài làm ơn gọi mấy anh lính vào giúp tôi đưa hai đứa đi.
- Senoral Bà điên hay sao. Bệnh này rất dễ lây.
- Thì có sao nào. Chúng cần ông giúp đỡ. Chúng chết mất - Megan kéo tay hắn nài nỉ.
- Buông tôi ra nào.
- Ông không được bỏ chúng tôi. Tôi biết làm sao bây giờ?
- Vào trong và đợi ở đó cho tới khi chúng tôi báo cảnh sát gọi xe cứu thương hoặc cử bác sĩ tới.
- Nhưng...
- Đây là lệnh, thưa bà. đi vào! Rồi hắn gọi to:
- Trung sĩ, rời khỏi đây ngay.
Megan Đóng cửa lại và dựa vào đó, người rã rời. Jaime nhìn cô,kinh ngạc đến choáng váng:
- Trời ơi, giỏi quá. Cô học ở đâu mà nói dối tài thế? Megan quay lại phía anh, thở dài:
- Khi ở trại mồ côi, chúng tôi phải học cách tự bảo vệ tôi hy vọng Chúa sẽ tha thứ cho tôi.
- Ước gì tôi được thấy cái vẻ mặt thằng cha đại úy lúc ấy - Jaime phá lên cười - Ôi, thương hàn! Ôi Giêsu Kitô ơi! - Anh thấy cái nhìn trên gương mặt Megan - Ồ, xin lỗi sơ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cat-bui-thoi-gian/1040922/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.