Vạn An Vân Quốc năm thứ 6.
Bão tuyết hiếm khi mới có năm nay gần như rơi suốt cả mùa Đông. Vân Đô vốn nằm chếch về phía Bắc lại gặp phải trận bão tuyết cả tháng càng khiến cho thời tiết lạnh lẽo ngoài sức tưởng tượng. Nhóm người họp chợ vào sáng sớm người nào người nấy mặc áo bông kín mín, kín đến nỗi gió lùa cũng không lọt để tránh bị trượt chân ngã lạnh. Lần lượt từng bước dẫm lên từng vũng nước nhỏ nhanh nhanh đi trở về nhà, phiên chợ sáng sớm vốn rất náo nhiệt lại có vẻ hơi vắng lạnh, thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng người bán hàng rong rao to cùng với tiếng roi giục ngựa chạy ngang qua.
"Mặc công tử đi thông thả, có thời gian nhớ quay trở lại!" Lão bản Tống Nhân Đường vẫy tay, lớn tiếng dặn dò với một vị công tử mặc trường sam màu xanh nhạt ở phía trước.
Thẩm Mặc quay đầu lại, nhẹ gật đầu cười để tỏ lòng biết ơn.
Nếu không phải do trời quá lạnh, mặt đất bị đống băng lại còn gặp phải bão tuyết cả tháng nay thảo dược trên núi còn lại chẳng có bao nhiêu, thì hắn cũng không cần phải xuống núi mua thuốc của cửa hiệu. Dù sao dược liệu được làm ra từ tay mình mới thấy yên tâm hơn, thảo dược không giống thì cách thức bào chế ra cũng khác nhau, thuốc từ của hiệu bào chế ra lại càng có sự khác biệt rất lớn.
Ướng lượng gói thuốc trong tay rồi nhét nó vào ống tay áo choàng để tránh bị gió tuyết thấm ướt, quay đầu lại nhìn tới bóng dáng sợ hãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cat-dut-to-tinh/1845463/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.