Chạng vạng màn đêm buông xuống.
Ngã tư thành phố rộn ràng xe cộ, bên ngoài ánh đèn lấp lóa sáng lên tựa như đóa hóa lấp lóa nở theo thứ tự.
Khác hẳn với bầu không khí vui vẻ náo nhiệt bên ngoài, trong xe lặng thinh tĩnh mịch đến đáng sợ.
Trong xe chỉ có mình cô và Hoàng Phong.
Hắn chăm chú lái xe, mắt không liếc lấy cô một lần.
Thế nhưng Nguyệt
Vy vẫn cảm thấy cực kì áp bức.
Cô đưa mắt nhìn ra ngoài, tựa như đang đánh giá cảnh vật về đêm.
Thế những đầu óc lại trống rỗng, trong lòng cứ bồn chồn thấp thỏm.
Không biết qua bao lâu, xe cũng dừng lại.
Nguyệt Vy ngơ ngác nhìn bên ngoài, bỗng nhiên cửa xe bật mở.
Hoàng Phong đứng trước mặt cô, chẳng nói chẳng rằng nắm tay cô lôi xuống xe.
Nguyệt Vy không theo kịp bước chân của hắn, chới vớ nhiều lần suýt ngã.
Vào trong nhà hàng, Hoàng Phong nắm tay Nguyệt Vy đi thắng vào phòng vip.
Hãn đóng sầm cửa lại, lực mạnh đến nỗi làm Nguyệt Vy có cảm giác cánh cửa như đang rung lên
Cô vô thức bước lùi về sau sợ hãi nhìn hắn.
Hoàng Phong xoay người lại thấy bộ dạng này của cô, lạnh giọng nói: “Ngồi xuống!”
Nguyệt Vy nghe hắn quát, tay chân run lẩy bẩy, cô ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, im re không họ he nửa lời.
Bộ dạng như đứa trẻ làm sai chờ bị phạt.
Hoàng Phong ngồi ngay bên cạnh cô.
Vừa ngồi xuống, một cỗ áp bức xâm lấn khiến Nguyệt Vy không tự chủ được mà nhích người ra xa.
Hoàng Phong lập tức cảnh cáo: “Thử nhích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-em-sai-roi/1969238/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.