9.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên cứ thế kết thúc, tôi may mắn vượt qua cửa ải, giữ được công việc, tưởng chừng mọi chuyện đã xong, nào ngờ, khó khăn hơn vẫn còn ở phía sau.
Cậu chủ nhỏ này đúng là quá khó hầu hạ.
Ban đầu cậu ấy sống một mình ở ngoài, giờ tôi trở thành vệ sĩ túc trực 24/24, đương nhiên cũng phải chuyển vào ở cùng.
Trước khi vào, tài xế nói với tôi rằng, vì cậu chủ không thích đông người, nên những người giúp việc, quản gia trước đây ở đây không ai trụ được quá ba ngày là bị đuổi hết, tôi là người đầu tiên được cậu chủ đích thân chấp nhận, vì vậy phải làm cho thật tốt.
Tôi vô cùng bất ngờ, lập tức cảm thấy gánh nặng trên vai mình nặng thêm.
Từ đó về sau, tôi với tư cách là một vệ sĩ, đồng thời phải kiêm luôn việc làm của dì nấu ăn, giúp việc, giao đồ ăn, nhận hàng, gác cổng và đồng hồ báo thức.
Tôi nhớ lại ánh mắt đầy ẩn ý của tài xế trước khi đi, quả thực lòng người khó đoán.
Chỉ riêng việc đa dạng nghề nghiệp như vậy thôi đã đủ làm tôi mệt nhoài rồi, lại còn có cậu chủ nhỏ – một biến số lớn nhất, không biết giờ nào lại nổi cơn, bất cứ lúc nào cũng mang đến những k.ích thích mới.
Cậu ấy học lớp 12, căn hộ cách trường học hai mươi phút lái xe, phải đến trường trước 7 giờ, tôi phải dậy từ 6 giờ để chuẩn bị bữa sáng và gọi cậu ấy dậy.
Bữa sáng thì dễ làm, chuyện khó là làm sao để gọi cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-nho-nhat-nam-phu/1025390/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.