Nguyệt Lăng bước ra khỏi căn phòng đó tình cờ đụng trúng mặt người giúp việc tên Ngọc Huyệt.
Cô hầu này tuổi tác cũng không xấp xỉ Nguyệt Lăng bao nhiêu.Từ lúc cô bước vào căn nhà này cô ta đã tìm mọi thủ đoạn để bà chủ đuổi cô ra.
Nhưng nào ngờ bà chủ lại càng yêu quý cô hơn.Cô ta càng sinh hận,căm gét vô cùng.
-"Nguyệt Lăng" _Tiếng nói khiến Nguyệt Lăng giật mình.
Cô ta quan sát kĩ người cô.Quần áo có chút xộc xệch,gương mặt tái nhợt đi.Biểu hiện rất kì lạ.Không lẽ...
Không thể nào!.Sao có thể chứ.Cô ta lắc đầu nguầy nguậy,cậu chủ với con nhỏ đó làm sao xảy ra chuyện ấy được
-"Chuyện gì"_Cô đáp
Con nhỏ bĩu môi nhìn cô đầy khinh bỉ.
-"Gương mặt mày không ổn,có phải làm chuyện gì xấu không?"
Câu nói như chặn đúng tâm lí cô.Sao cô ta đoán được.Cô cần bình tĩnh,con nhỏ này rất xảo quyệt.
-"Cô nói gì vậy,tôi hơi mệt thôi.Với lại cô sao lại ở đây, Phòng cậu chủ chỉ có tôi và bà chủ mới được tới gần"
Con nhỏ nghe vậy nghiến răng ken két.Cô ta dám lên mặt với mình à.Nó xô cô một cách thô bạo khiến cô ngã lăn ra nền đất.
-"Mày đừng tưởng mày được cậu chủ cưng chiều thì muốn làm gì thì làm.Tao nói cho mày biết cậu chủ là của tao mày nghe rõ chưa!?"._Nó dậm chân tính bỏ đi, ánh mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống
Nguyệt Lăng vừa mệt,vừa đau cố gượng sức mà đứng dậy.Cô hét với giọng đầy thách thức
-"Cậu chủ là của mày,vậy mày thử quyến rũ cậu chủ đi".
Bước chân cô ta khựng lại.
Ngọc Huyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-xin-tha-cho-em/331985/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.