Chiếc xe đi được 1 đoạn khá xa. Thừa Khúc cảm thấy có vẻ đã an toàn Anh thắng xe lại. Do thắng bất ngờ Nguyệt Lăng chưa kịp thắt dây an toàn
Người cô theo đà ngã về phía trước nhưng do tay cô cản nên đã bị đẩy về phía người Anh.
Cô được bao trọn cả người bằng vòng tay của Thừa Khúc. 2 người tròn mắt nhìn nhau rất lâu. Đôi má cô tự lúc nào đã màu hồng Ngô Thừa Khúc cũng không kém phần.
Cảm thấy không khí ngột ngạt, Nguyệt Lặng vội vàng ngồi dậy, Anh cũng buông tay quay mặt về phía khác. Nhưng gương mặt đã đỏ bừng từ lúc nào.
Tim Anh đập luân hồi, lệch nhịp. Anh đã từng gặp qua rất nhiều phụ nữ, đã từng qua đêm với rất nhiều cô gái khác nhưng tại sao cô gái trước mặt Anh lại khiến Anh muốn bảo vệ cô ấy.
Lăng Lăng đưa nhìn ngoài trời.
Thôi chết! Đã muộn lắm rồi. Cô đã đi rất lâu rồi chắc chắn mọi người rất lo lắng.
-"Cảm ơn đã cứu tôi"_Cô mỉm cười
Dù không quen biết Anh ta nhưng dù sao Anh ta cũng đã cứu cô không thể không cảm ơn.
Ngô Thừa Khúc nhếch môi nhìn về hướng khác, không nhìn về phía cô khẽ nói:
-"Đừng hiểu lầm chỉ là tôi tình cờ thấy thôi. Nói cho cô biết.._Đoạn quay mặt lại_Bất ngờ 2 ánh mắt chạm nhau.
Đôi mắt cô thật sự rất có sức hút. Những lời sắp được nói đã được Anh nuốt vô bụng.
-"Nói gì cơ? "Cô cười tươi, lộ ra núm đồng tiền.
Lại 1 lần nữa Thừa Khúc lại ngẩn người ra.
Không ổn rồi! Mình bị sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-xin-tha-cho-em/332003/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.