13.
Tôi rất phiền muộn. Vô cùng phiền muộn.
Một con ma bé nhỏ như tôi thì có thể có ý xấu gì chứ? Cùng lắm là muốn quay lại làm một cuộc đàm thoại thân thiết lễ độ đầy tình hữu nghị với tên chó bạn trai cũ kết hôn ngay ngày thất đầu của tôi thôi mà!
Hoàn cảnh hiện giờ thật là có hơi khó xử.
Tôi niệm thầm các giá trị cốt lõi của xã hội chủ nghĩa hai lần, bình ổn tâm trạng, sau đó cố gắng di chuyển cánh tay không có dây thần kinh cơ bắp.
“Cọt kẹt——”
Á đù cử động được nè!
Ở đây muốn nói một câu, bộ xương cũng phải thuận theo chủ, từ hồi Tiểu Bạch đến nhà tôi ngày nào cũng bị tôi bày ra các thể loại tư thế cool ngầu bá đạo. Thí dụ như vừa nãy là pose tay chống nạnh ngửa mặt lên trời điên cuồng cười to, tôi vừa động một tí, một cánh tay trên eo rớt xuống biến thành dáng vẻ một tay chống nạnh tsundere.
Tôi còn chưa kịp phê phán cái tư thế này đã nghe thấy tiếng lạch cạch mở cửa phòng sách.
Tôi sợ tới mức hồn mém thăng về Tây Thiên.
Đôi chân thon dài của Túc Du bước từ trong phòng ra, nghi ngờ nhìn lướt qua phòng khách một vòng, lại nhìn một vòng, cuối cùng dứt ánh mắt trên người tôi, mày nhăn lại ba phần.
Lúc này tôi hoàn toàn bị dọa ngu rồi.
Đù mé kiếp trước Túc Du là Tôn Hầu Tử hay sao, dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn ra sơ hở? Sao mà thấy được? Từ trên cái bộ xương trắng tinh được treo lên này???
Túc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chuyen-ke-ve-hon-ma-di-du-hon-le-cua-ban-trai-cu/2349425/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.