Tô Viễn Hằng hướng bệnh viện đệ trình đơn xin từ chức. Viện trưởng hoảng sợ, cơ hồ nghĩ đến chính mình nhìn lầm rồi.
“Tại sao đột nhiên từ chức?”
Tô Viễn Hằng thấp giọng nói: “Gần đây thân thể không tốt, muốn quay về Mĩ Quốc tĩnh dưỡng một thời gian.”
“Thân thể không tốt? Xảy ra chuyện gì? Sinh bệnh Có đi kiểm tra chưa?” Vương viện trưởng liên tiếp hỏi. Ông là bạn lâu năm với cha nuôi của Tô Viễn Hằng, lúc trước Tô Viễn Hằng về nước, cũng là ông chủ động mời, bởi vậy đối Tô Viễn Hằng rất là chiếu cố.
“Ngài không cần lo lắng, chỉ là trạng thái không tốt, muốn đi Mĩ Quốc làm một lần kiểm tra tổng quát.”
“Kia cũng không cần từ chức a. Nói sau thiết bị chữa bệnh của bệnh viện chúng ta cũng rất tiên tiến, không cần thiết đi Mĩ Quốc a.” Vương viện trưởng đẩy lên kính mắt, lại tinh tế nhìn nhìn hắn, thở dài nói: “Đúng là thấy sắc mặt ngươi gần đây không tốt. Một khi đã như vậy, trước hết đình lương giữ chức đi, không nên hơi một tí liền từ chức. Ngươi ở trong này làm việc đã nhiều năm, bệnh viện cũng rất coi trọng ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý, tuỳ thời có thể trả phép trở về.”
Tô Viễn Hằng nghĩ nghĩ, hắn cũng rất luyến tiếc công việc ở đây, liền gật gật đầu: “Cám ơn viện trưởng.”
“Vấn đề nghiêm trọng không? Đại khái phải nghỉ ngơi bao lâu?”
“Trên dưới một năm.”
” Thời gian dài như thế?” Vương viện trưởng hoảng sợ.
“Bởi vì không muốn chậm trễ công tác lâu quá, cho nên mới nghĩ đến từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-duyen/2371087/chuong-21.html