Ngày hôm sau, Mạch Đinh mơ mơ màng màng mở mắt ra liền trông thấy Phó Thiến bưng sữa và bánh mỳ đặt trên tủ đầu giường mình, Mạch Đinh xoay người ngủ tiếp, thầm nghĩ mình đang mơ, nhưng vài giây trôi qua, tiếng động sau lưng thực chân thật, Mạch Đinh lại mở mắt ra lần nữa, quay đầu, quả nhiên thấy Phó Thiến đứng trong phòng mình, mà bản thân chỉ mặc độc quần sịp, cậu nhảy dựng lên từ trên giường, phản ứng đầu tiên chính là nhìn ra ngoài cửa sổ xem có xe của An Tử Yến ở bên ngoài không .
Phó Thiến nghiêng đầu cười cười: “Đinh ca ca, đánh thức anh a.”.
“Sao cô lại ở đây?” Mạch Đinh vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, nếu cảnh tượng lúc này bị An Tử Yến bắt gặp, mạng nhỏ mới lấy lại được từ hôm qua chắc chắn sẽ mất .
“Em đến thăm anh, sao vậy, Đinh ca ca không chào đón em ư?”.
“Không chào đón.” Mạch Đinh đã bất chấp cả phép lịch sự, hiện giờ lịch sự đối với Mạch Đinh mà nói tùy thời đều có thể hại chết người .
“Đinh ca ca thật ác, trước đây Đinh ca ca đối xử với em rất ôn nhu.” Phó Thiến có chút bi thương nhìn Mạch Đinh .
“Cô đừng nhắc tới chuyện trước đây nữa, chuyện trước đây tôi đã không nhớ rõ, sao còn có thể ôm loại tình cảm đặc biệt nào với cô.” Mạch Đinh vừa nói vừa mặc quần áo .
“Anh gạt em, em cảm giác được Đinh ca ca vẫn còn tình cảm với em.”.
“Không thể nào, cô có thể cảm giác được chuyện chưa từng xảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-la-nam-to-van-yeu/1441253/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.