"Năn nỉ chị đó."
Đối diện với vẻ mặt ngây thơ vô tội của Diệp Thanh Linh khiến cho Thời Vũ muốn giận cũng không giận được.
Cô không trả lời lại câu hỏi của Diệp Thanh Linh mà chỉ cười nhạo rồi hỏi ngược lại: "Vậy em nói thử xem em hát được bài nào?"
Nếu là lúc trước, sau khi nghe được câu hỏi này, Diệp Thanh Linh nhất định có thể đoán ra được Thời Vũ đang không vui, cô sẽ ngoan ngoãn mà lắc đầu nói rằng mình không biết hát, rồi lại thuận theo thái độ của Thời Vũ để đổi đề tài.
Bây giờ đã khác, tuy Diệp Thanh Linh có hơi sợ hãi nhưng cô chẳng những không lắc đầu, ngược lại đôi mắt của cô còn sáng lên, nhẹ giọng cười: "Chị Thời, chị muốn nghe em hát ạ?"
Thời Vũ: "..."
Cảm giác như kiểu nước đổ lá môn.
"Chị Thời, em biết hát sơn ca ở chỗ em sống á, chị muốn nghe không?" Diệp Thanh Linh dùng chất giọng ngọt như mía lùi để hỏi, Thời Vũ chưa kịp trả lời thì Diệp Thanh Linh đã lấy remote để bấm tạm dừng chương trình, tiếng hát trên TV ngừng lại, giọng của cô ấy lại nhẹ nhàng cất lên.
Tiếng hát du dương lan rộng ra khắp phòng, tầng tầng lớp lớp như những cơn sóng biển.
Diệp Thanh Linh đổi giọng, một mình cô hát cả vai nam lẫn nữ, âm thanh khi thì ngọt ngào dịu nhẹ, khi thì trầm khàn.
Đây là lần đầu tiên mà Thời Vũ nghiêm túc nghe Diệp Thanh Linh hát, cũng là lần đầu tiên mà cô nhận ra, thì ra Diệp Thanh Linh ca...!Hay đến như vậy.
Cô không muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-ma-khong-duoc/1812062/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.