Phía Nam Minh Nguyệt Tông. Một số người xâm lấn hóa thành dòng máu, chết tại chỗ, có một số còn đang sợ hãi giãy dụa. "Ta đã viết ở bên ngoài là nơi này nguy hiểm rồi, tại sao các ngươi lại không tin chứ?" Bích Trúc tiên tử ngồi ở trên nhánh cây, vẻ mặt vô tội. "Ta thật sự không muốn xảy ra xung đột với các ngươi." Những người còn lại nhìn nữ tử trước mắt, nằm mơ cũng không nghĩ tới, những gì bên ngoài viết là thật. Hơn nữa vừa tiến vào thì trúng nguyền rủa, khó lòng phòng bị. Cuối cùng bọn hắn há to miệng, dường như muốn chửi một câu. Nhưng mà cuối cùng lại không thể phát ra âm thanh gì. Bích Trúc tiên tử có chút bất đắc dĩ: "Nơi này thế mà cũng có người tiến đến, cũng may đều không mạnh." Sau đó nàng ngẩng đầu nhìn về hướng đi Minh Nguyệt Tông một chút, nơi đó có sương mù bao trùm, lực lượng bên trong cực kỳ cường đại, cho dù là nàng cũng không dám tới gần một chút. Bởi vì nó có thể muốn mạng nhỏ của nàng bất cứ lúc nào. Ảnh hướng mà Thiên Đạo Trúc Cơ mang tới đúng là vô cùng lớn. Bây giờ nàng ở trong đó, nếu thành công thì cũng sẽ có được một chút chỗ tốt. Nhưng chỗ tốt này lại không thể cảm nhận được, cũng chạm không tới. Nhưng tương lai sẽ hiển lộ rõ ràng. "Không biết có thành công hay không." Bích Trúc nhìn thiếu nữ bên trong đại thế thiên địa, cảm giác có chút khó tin. Một tiểu nữ hài sao có thể dung nạp đại thế thiên địa này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2880530/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.