"Tiếu Tam Sinh!" Nhìn đồng môn chết đi ở trước mắt, những người khác không khỏi trợn mắt. Bọn hắn không có lùi bước, lúc này ai cũng biết, phần lớn mọi người đều không phải là đối thủ của Tiếu Tam Sinh. Nhưng mà ai cũng không biết người nào sẽ là người tiếp theo, nếu như không thống nhất đối ngoại, không cường ngạnh một chút, sẽ bị phá vỡ từng lớp. Lúc này, bọn họ tuyệt đối không thể lùi bước. "Tiếu Tam Sinh, ngươi là tới để giết người?" Huyết Hổ cũng mở miệng. Hắn lạnh lùng nhìn thư sinh phía dưới, vẻ hung ác trong mắt cũng không gia tăng, làm cho không người nào có thể suy đoán ý nghĩ của hắn. Giang Hạo mỉm cười, lắc đầu nói: "Dĩ nhiên không phải, ta tới là vì muốn giao dịch cùng các người." "Giao dịch…" Có người vừa muốn hỏi thăm, lại bị Giang Hạo nhìn chằm chằm đến không còn dám mở miệng. Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, chính mình có phải cũng tính là "trẻ nhỏ" hay không? Cho dù có phải hay không, hắn đều cho mình phải. Hắn cúi đầu, không nói gì nữa. "Giao dịch gì." Huyết Hổ nhìn Giang Hạo, hỏi. "Muốn mua hai tấm vé tại chỗ của môn chủ." "Vé? Vé gì?" "Vé đi tới đảo Loạn Thạch." Nghe vậy Huyết Hổ yên lặng. Giang Hạo quạt cây quạt, bốn chữ Thiên Nhân Thiên Diện vô cùng dễ thấy. "Bảy vạn." Huyết Hổ mở miệng. "Bảy vạn?" Giang Hạo lắc đầu cười nói: "Như này chỉ sợ không được." "Vậy ngươi muốn bao nhiêu?" Huyết Hổ lạnh giọng hỏi. "Tám vạn." Giang Hạo dừng cây quạt lại, nói. Trong nháy mắt, toàn bộ đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2883852/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.