Đối mặt với việc thu phí vô lý của Vạn Vật Chung Yên, không ít người biểu thị không vừa lòng, nhưng mà việc đã đến nước này, cũng không thể không nộp phí. Nếu như quả thật rời đi, cũng không có chỗ trả vé. Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, có không ít người trong đố chỉ là đại biểu cho thế lực của mình đi tới đảo Loạn Thạch để thực hiện giao dịch với người ta. Một số khác là vì tiến vào để xử lý một số việc. Bọn hắn mang theo rất nhiều mục đích, bản thân cũng có người sau lưng. Cho nên dù giao nhiều một chút linh thạch cũng không quan trọng. Cũng là bởi vì như này, người Vạn Vật Chung Yên mới phát hiện có thể ăn chắc bọn hắn. Giang Hạo xếp hàng ở phía sau, nhìn xem người phía trước nộp linh thạch. Hắn cũng không để ý nhiều. Những người này đi lên, hầu như đều giao một trữ vật pháp bảo đơn giản. Sau khi những người kia kiểm tra đơn giản thì sẽ cho đi. Tầm mắt Giang Hạo đột nhiên nhìn về phía một người khoác áo bào đen, cảm thấy nữ tử kia có chút quen thuộc. Theo khí tức kéo dài, chắc là Mịch Linh Nguyệt. "Người như nàng tại sao lại đi đảo Loạn Thạch?" Trong lòng Giang Hạo hơi nghi hoặc một chút, nhưng mà cũng không quá để ý. Thật ra có thể gặp được đối phương, cũng coi như là chuyện tốt. Bởi vì có một vấn đề đúng lúc có thể thỉnh giáo một chút, chỉ là hiện tại cũng không vội. Hắn đưa ánh mắt nhìn về phía trên thân hai tùy tùng, khí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2883853/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.