Nhìn thái độ nghiêm túc của Hồng Vũ Diệp, Giang Hạo liền có chút lo lắng. Trong đầu hắn lóe ra đủ loại lí do thoái thác, cuối cùng quyết định kéo dài thời gian. "Tiền bối nghe vãn bối nói tỉ mỉ." Giọng điệu của Giang Hạo bình tĩnh, không nhanh không chậm. Nghe vậy, trên vẻ mặt của Hồng Vũ Diệp nhiều thêm một tia trêu tức, không nói không rằng. "Là như vậy, vãn bối đã suy từ chuyện này rất lâu." Giang Hạo nói. "Bao lâu?" Hồng Vũ Diệp đột nhiên cắt ngang lời Giang Hạo. "Từ lúc gặp được tiền bối, vãn bối liền không dám sơ suất." Giang Hạo cúi đầu cung kính nói: "Tiền bối thần uy cái thế, văn thành võ đức, thiên hạ có một không hai, vãn bối nhìn thấy thì lập tức khâm phục, chuyện lá trà vẫn luôn đặt ở vị thứ nhất…" "Ha ha ~" Hồng Vũ Diệp lạnh lùng nhìn thoáng qua, cười nói: "Nói tiếp, không vội." Giang Hạo cúi đầu, chỉ là đặc biệt liếc ra bên ngoài một cái. Theo lý thuyết ngày thứ hai đã đến, đám người Thượng Quan Thanh Tố tại sao vẫn chưa đánh tới? "Chuyện lá trà luôn xảy ra chuyện ngoài ý muốn giữa đường, cho nên bị chậm trễ rất lâu. Nếu không vãn bối nhất định sẽ chuẩn bị tốt nhất, khiến cho tiền bối hài lòng." Giang Hạo vừa suy nghĩ vừa nói. "Ồ?" Hồng Vũ Diệp mang theo hứng thú, nói: "Là chuyện gì ngoài ý muốn, nêu ví dụ ra xem nào." Giang Hạo cúi đầu, lần này hắn không lên tiếng nữa. Đã không thể giải thích, lại nói rõ lí do cũng là gây phiền toái cho mình. Chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2883903/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.