Không khí buổi xem mắt nhanh chóng rơi vào một khoảng không tĩnh lặng, yên tĩnh đến quỷ dị.
Cho đến khi nhân viên quán đi tới hỏi: "Thưa anh! Anh muốn dùng gì ạ."
"Một ly cà phê Americano nóng, cảm ơn." Hoàng Anh nhìn về phía nhân viên phục vụ nói.
Không khí lại yên tĩnh trở lại, bốn mắt nhìn nhau.
Minh Anh từ trước đến nay chưa bao giờ để bản thân mình yếu thế trước người khác, đặc biệt là loại người bi3n thái như này, vậy nên cô cũng quên béng mất việc đi xem mắt hộ, hừ một cái: "Anh đây là người cũng lịch sự quá, bắt tôi đây đợi gần tiếng, tôi còn tưởng anh cho tôi leo cây!"
Hiếm khi có cơ hội bật dậy như vậy sao Hoàng Anh có thể bỏ lỡ, thản nhiên nói: "Cũng là đi hộ người ta.
Tôi còn chưa nói gì thì thôi, cô còn ở đấy phàn nàn cái gì!"
Anh đây đâu phải đồ ngu, đi xem mắt dù không mấy thích thú lắm nhưng không đến mức không biết tên họ người ta.
Vừa thấy mặt cô là biết sự tình rồi.
Minh Anh nghe vậy khóe miệng giật giật, tức quá quên mất trong điểm mình đang đi hộ người ta, ngu quá mà.
"Hừ, tôi đây đang đi hành hiệp trượng nghĩa, giúp chị tôi không phải gặp cái loại người như anh." Minh Anh lập tức xoay vấn đề trở lại vụ hôm qua.
Còn ai kia vẻ mặt đang có chút hả hê nghe vậy liền tối sầm xuống, nhưng ngay sau đó lại trở về bình thường.
Còn đang định cãi tay đôi với cô ta, nhưng nhận ra giờ giải thích cũng vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tra-loi-cua-dinh-menh/1037945/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.