“Cô Liễu, con gái của tôi... là một ý tá thực tập cùng bệnh viện với cô. Nó họ Trần, tên là Trần Duệ Tân... Cô, cô có quen nó không?”
Liễu Thiên Nghi ngẩn ra, sau đó cô ấy lập tức nghẹn ngào nói: “Cháu quen...”
“Chúng tôi đến nhận t.h.i t.h.ể của con bé... Bởi vì, không thể để con bé một mình lẻ loi ở bên ngoài được...”
Thảm họa xảy ra, niềm hy vọng có vẻ càng trở nên quý giá hơn.
Trên mạng, “Thiên sứ của đảo Trân” đã nhanh chóng trở thành nữ thần hoàn mỹ không tỳ vết trong lòng mọi người.
Cô tốt bụng, kiên cường, ưu tú và trải nghiệm của cô lại rất ly kỳ nữa... Mọi người điên cuồng quan tâm cô, quyên góp tiền và vật chất. Những người có người thân c.h.ế.t trong trận động đất đã dành hết tình thương cho cô vì đau lòng.
Những người giàu có nổi tiếng muốn cấp cho cô một khoản tài trợ khổng lồ và tạo cơ hội thực tập cho cô, còn lấy tên cô rồi thành lập nên “Quỹ tình thương Nhược Linh”.
Với những tấm lòng quá lớn này, Bạch Nhược Linh đã từ chối mọi khoản quyên góp của tất cả mọi người. Còn những người quyên góp nặc danh không thể trả lại được thì đều bị cô quyên góp cho tổ chức từ thiện hoặc cá nhân có nhu cầu.
Sau đó càng ngày càng có nhiều phóng viên đến hơn— Chẳng khác gì so với người nổi tiếng đang được săn đón. Bởi vì bọn họ muốn có thêm thông tin độc quyền về người may mắn này. Cho dù chỉ chụp được thêm vài tấm ảnh về cô thôi cũng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-truyen-cua-cuu/2574387/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.