Khi La Phi ôm bọc kim chỉ gặp được Hàn Húc, Hàn thẩm và Hàn tẩu tử cũng đang có mặt. Hàn Liễu thị thấy La Phi thì cười hỏi: "Nhị Bảo, sao hôm nay tới sớm vậy?"
Cũng không phải câu hỏi ác ý, La Phi cười đáp: "Muốn đến tâm sự với Hàn Húc thôi ạ. Hàn thẩm, tẩu tử, hai ngươi chuẩn bị đi đâu vậy?"
Trong tay bọn họ là hai chiếc giỏ, có vẻ sắp khởi hành đi đâu đó.
"Cái này sao, hôm nay được rảnh tay việc đồng áng, ta và nương sang thăm Hàn Húc một chuyến rồi đi hái nấm. Mấy ngày trước không phải mưa suốt sao, năm nay trên núi tha hồ nấm." Mộc Linh cười nói: "La Phi à, đệ muốn đi cùng không? Nếu đi thì chúng ta cùng nhau lên núi."
"Tẩu tử sao lại rủ y đi cùng, y tới nói chuyện phiếm với đệ mà." Hàn Húc phụng phịu: "Mộc tượng huynh nhà ta cái này không cho làm, cái kia không cho làm, ta sắp phiền chết rồi."
"Phì phì! Nói cái gì mà chết chóc!" Hàn Liễu thị chọc chọc cái trán con trai: "Nói chuyện chú ý ngôn từ chút."
"Chú ý cái gì chứ nương, người cũng biết tính con mà." Hàn Húc nói: "Nhị Bảo, đừng đi mà, buổi trưa ta nấu món ngon cho ngươi."
"Thôi, ta cũng muốn đi mà." La Phi cười cười: "Hôm nay mộc tượng huynh của ngươi ở nhà, ta cũng không thể làm bóng... à làm kẻ phá đám hai người chứ." Trần Hoa Chương làm nghề mộc, hay phải chạy khắp nơi tìm gỗ và vật liệu, cũng không thường xuyên ở nhà cho nên y không thể ở đây làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-xin-anh-tu-hon-di/966185/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.