– Bíp…
– Bíp…
– Bíp…
Âm điệu tẻ ngắt từ trang thiết bị văng vẳng đâu đó trong căn phòng, và không những thế, hãy còn một loại âm điệu khác tồn tại quanh đây.
– Thình thịch.
– Thình thịch.
– Thình thịch.
Âm điệu nọ tựa tiếng trái tim con người, song cũng chẳng phải thật đâu, bởi nó tràn ắp căn phòng, bốn góc tường như thể có gắn loa phát thanh vậy. Bấy giờ, tiếng bước chân vọng đến từ cuối căn phòng, là hai người, họ vừa đi vừa trò chuyện, tựa hồ đang ghi chép gì đấy.
Qua chốc lát, lời đối thoại ngắn gọn bật lên.
– Khu 4 bình thường.
– Khu 6 bình thường.
– Số 113 ngừng tăng trưởng.
– Tiếp tục theo dõi.
– Số 334 tăng sinh bất thường, nhất định phải hủy bỏ.
– Số 334 cấy ghép quá sớm.
– Hết cách rồi, báo cáo lần trước đâu được duyệt, cấp trên cứ nằng nặc đòi trung hoà xác suất bất thường cao bằng tỉ lệ sinh sản cao mà.
– Xác suất bất thường ở phôi thai có xu hướng tăng mạnh suốt hai năm qua, đây hoàn toàn không phải quyết định thông minh, phôi thai cần ở trong cơ thể mẹ ít nhất một tháng mới đảm bảo phát triển thuận lợi được.
– Thời gian sử dụng tử cung của cơ thể mẹ ngắn tệ, nếu cứ kéo dài sẽ không đảm bảo đủ tỉ lệ sinh sản.
– Sao lại khó đến thế nhỉ?
– Lạc quan tí đi, số lượng trẻ con tổng thể đang tăng cao mà.
Tiếng bước chân dần dà khuất xa, chỉ còn độc thanh âm thình thịch văng vẳng trong căn phòng. Ánh sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-nam-nho/2396054/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.