Ba ngày sau đó, Hiệp Thịnh xuất viện, đúng lúc vợ chồng Tả Lăng đi tuần trăng mật trở về, gọi điện nói muốn tụ tập ăn một bữa cơm, còn bảo tôi mang theo tên mặt dày vô liêm sỉ này theo cùng…
Lâu không được gặp lại hai đứa nhỏ, hai đứa đi theo ba mẹ chúng du lịch trăng mật mới về, Tiểu Tự giống như lại béo lên, dáng đi lúc la lúc lắc chạy đến ôm tôi, tôi dang tay đón nó bế lên, Hiệp Thịnh bên cạnh lại nhanh chóng dùng lợi thế tay dài của cậu ta đón lấy nó, đặt lên cổ, Tiểu Tự còn cao hứng ở trên cổ Hiệp Thịnh khoa chân múa tay, mặt đầy vẻ vui sướng.
“Cậu thả Tiểu Tự xuống đi!”
“Không liên quan đến chị, phụ nữ có tuổi vốn không nên ghen tị với trẻ con như vậy!” Hiệp Thịnh cố ý nhún nhảy để Tiểu Tự tóm chặt lấy đầu cậu ta.
“Hiệp Thịnh!”
“Ghen tị…!” Lúc này cả hai đứa nhỏ cũng học theo cậu ta, tôi vừa tức giận vừa buồn cười nhìn hai người một lớn một nhỏ này, Phương Mẫn đi đến gần vỗ vai tôi “Không sao, Tả Lăng vẫn thường đùa nghịch với nó như vậy!”
“Dì!” Tiểu Đao mặc váy công chúa cũng chạy đến chỗ tôi, tôi vừa ôm lấy nó, Tiểu Tự kia lập tức mất vui “Con cũng muốn được dì ôm!”
“Aiz… Tiểu tử thối, lớn như vậy còn gào thét đòi dì ôm, đúng là ngốc nghếch!”
“Con không cần ôm nưa!” Tiểu Tự lập tức hếch khuôn mặt tròn đầy. làm dáng kênh kiệu ở trên vai Hiệp Thịnh.
Tôi ôm lấy Tiểu Đao, không quên nhắc Hiệp Thịnh “Hiệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-thuoc-phien-thien-duong/486682/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.