"Cedric, anh có muốn về nhà không?"
***
Harry lồm cồm bò dậy.
Nhục nhã, cảm giác nhục nhã gấp mười lần so với trong quá khứ này khiến toàn thân cậu run lên.
Không phải cậu chưa từng bị Dursley và đám bạn nó bắt nạt bao giờ.
Nhưng lần này thì khác.
Cedric đang ở ngay bên cạnh.
Sự sỉ nhục khi bị người khác nhìn thấy khác hẳn với cái cảm giác khi không có ai biết chuyện.
Mỗi một đốt xương trên người đều đang rất đau.
Cậu đưa tay chùi khoé miệng, lau đi một đống bùn đất và vết máu.
Môi cậu cũng sắp rách ra rồi.
Cậu cúi gằm mặt, hai bàn tay sờ soạng mò mẫm khắp nơi trên mặt đất, tỏ vẻ tìm kiếm mắt kính nhưng thực ra là đang trốn tránh việc đối mặt với Cedric.
Cậu không muốn nhìn thấy vẻ mặt của Cedric hiện giờ.
Người Cedric nên nhớ rõ phải là tình địch của anh trong buổi vũ hội ấy.
Nhớ rõ cậu con trai trong huyền thoại cùng anh cạnh tranh sự chú ý của Cho Chang.
Nhớ rõ cái người thành công bắt được quả trứng vàng, thành công giải thoát Ron từ tay người cá.
Nhớ rõ tầm thủ phân tranh cao thấp với anh trong những trận Quidditch - Harry Potter.
Chứ không phải một cậu nhóc quần áo tả tơi, đánh nhau thất bại, đến cả mắt kính của mình cũng tìm không thấy, mỗi đêm đều mơ thấy ác mộng - Harry đáng thương.
Một mặt cuộc sống mà ngay cả Hermione và Ron cũng không biết đến này hiện giờ bại lộ hoàn toàn, phô bày trước mặt người đã từng là đối thủ của cậu trên nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cedhar-giac-mo-mua-ha/519222/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.