"Bị đả kích liên tiếp khiến Harry nổi giận."
***
Có lẽ là do ảnh hưởng tâm lí, Harry cảm thấy tiếng sập cửa hung tợn kia vẫn còn tù đọng trong không khí, chưa hề tan đi.
Không ai để sẻ chia, cậu cúi đầu, nhè nhẹ xoa lấy những ngón tay.
Cậu chưa bao giờ muốn giãi bày chuyện trong nhà mình với ai khác cả, thậm chí dù là với Hermione hay Ron.
Cậu cũng rất ít khi than vắn thở dài.
Cậu không biết Cedric nghĩ gì về chuyện ban nãy.
Cậu nhớ đến tiếng cười to đầy tự hào của cha Cedric dành cho anh bởi Cedric thắng được "Chúa cứu thế" trên sân Quidditch, còn có đôi mắt đẫm lệ của mẹ Cedric.
Bà từ chối nhận lấy món tiền thưởng 1000 galleons kia, môi bà run rẩy vì đau đớn quá mức.
Có lẽ từ bé đến lớn Cedric đều chưa từng mắc phải trường hợp bị người thân chửi mắng rầy la, nhưng Harry thì lại khắc sâu cái mùi vị khó chịu, cay đắng này.
Ánh nhìn của Cedric đảo quanh phòng, nhanh chóng tìm được điểm dừng: "Đó là cái gì?"
"Dạ?" Harry ngẩng đầu, Cedric chỉ về phía góc phòng.
Trên vách tường nơi đó có gắn một tấm nhựa nhỏ màu trắng với hai cái lỗ.
"Đó là ổ điện." Harry thở phào: "Dùng nó để nối điện, có điện sẽ làm đèn sáng lên."
"Hay thật." Cedric cảm thán, giọng nói đầy mơ hồ vì ngỡ ngàng.
Anh trôi qua sàn nhà trải đầy Nhật báo tiên tri, tỉ mỉ quan sát đồ vật kia.
Harry nhìn anh, hoặc là nói, xuyên thấu qua Cedric trạng thái nửa trong suốt, ánh mắt cũng miên man.
Hướng về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cedhar-giac-mo-mua-ha/519225/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.