Thượng Quan Hàn đã học tập trong cung hơn hai năm, giờ đây, ở tuổi mười bốn, cậu không còn vẻ rụt rè như lúc mới vào cung.
Nốt chu sa giữa lông mày của cậu ngày càng rực rỡ, ngũ quan cũng ngày càng sắc nét, mang vẻ thanh tao như tượng Quan Âm.
Khi Thượng Quan Hàn chuẩn bị ra đi, Ngô Trác nhìn sân trường trống trải, khẽ thở dài.
Những đứa trẻ trong nhóm đã cùng nhau trốn học cả ngày, hẹn nhau tại con đường cổ ngoài thành để tiễn biệt.
Theo thư nhà từ Giang Nam, cha của Thượng Quan Hàn đang bệnh nặng, trong nhà các chú bác tranh giành nhau, tình hình căng thẳng, Thượng Quan Hàn trở về phải đối mặt với rất nhiều vấn đề không dễ dàng. Trước mặt bạn bè, Thượng Quan Hàn vẫn cố mỉm cười.
Khương Dao thầm nghĩ, có lẽ sau khi đưa Thượng Quan Hàn vào kinh, cha của cậu bớt phải lo nghĩ, sống lâu hơn kiếp trước một chút, nhưng rốt cuộc cũng đến lúc đèn dầu cạn kiệt.
Trước lúc chia tay, Tạ Lan Tu tặng cho Thượng Quan Hàn một con d.a.o găm, đây là vũ khí phòng thân, kỹ năng tốt nhất của Thượng Quan Hàn chính là đao pháp.
Tạ Lan Tu nói: “A Hàn, chuyến đi này chắc chắn ngươi sẽ gặp phải nhiều rắc rối từ các họ hàng trong gia tộc, mong ngươi hãy hành sự cẩn thận.”
Thượng Quan Hàn cất con d.a.o găm, chắp tay nói: “Cảm ơn Lan Tu ca.”
Cậu lại quay sang nhìn Khương Dao, ngập ngừng một lúc rồi mở lời: “A Chiêu, muội có điều gì muốn nói với ta không?”
Ánh mắt cậu đầy do dự, “Lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/1267919/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.