Khương Dao sững sờ nhìn người trước mặt và chiếc lệnh bài trong tay, không dám tin vào mắt mình. Đây là gì? Khương Phất Ngọc đã đưa cho cô cái gì vậy?
Đây chẳng phải là Dạ Nhẫn sao? Dạ Nhẫn là đội cận vệ ngầm thuộc quyền Khương Phất Ngọc, mà bà ấy lại trao Dạ Nhẫn cho cô!
Khương Phất Ngọc nói: "Đây từng là cận vệ ngầm 'Dạ Nhẫn' của mẹ, từ nay sẽ là người của A Chiêu."
"Dù ta đã phân phó Hình bộ bảo vệ con, nhưng việc điều người từ Hình Bộ luôn phải qua thủ tục ghi chép, thực hiện khá bất tiện. Vì vậy ta quyết định giao nhóm người này cho con. A Chiêu cầm lệnh bài này thì chính là chủ nhân của họ. Từ nay về sau, họ sẽ tùy ý con sai khiến. Nếu biết cách dùng, họ sẽ là công cụ đắc lực nhất của con."
Nói xong, những người mặc đồ đen đang quỳ đồng thanh đáp: "Thuộc hạ nghe theo sự sai bảo của Điện hạ."
Giọng họ đồng đều và thống nhất.
Khương Dao nắm lệnh bài, tay run rẩy, kích động đến không nói nên lời, và cũng không còn nghe thấy gì nữa. Đây không phải là mơ chứ? Không món quà nào so sánh được với những người trước mắt này.
Những người Khương Phất Ngọc cho cô không chỉ là một nhóm người bình thường mà là đội cận vệ Dạ Nhẫn, quyền lực thực sự nha!
Khương Phất Ngọc đứng dậy, liếc nhìn Lâm Tố. Tấm lệnh bài này vốn là do cha của Lâm Tố giao cho nàng, nàng đã từng nghĩ rằng Dạ Nhẫn sẽ nhận lệnh từ người giữ lệnh bài.
Tuy nhiên, hành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/1268006/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.