An Ngọc Thần cảm thấy ngôn hành cử chỉ của tiểu thư có gì đó không giống với bình thường, ánh mắt sắc bén vô tình hay cố ý đều khóa chặt vào bóng hình xinh đẹpthanh nhã kia.
Mà lúc này, trên lầu hai, sau khi thoát khỏi ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của người nọ, Dung Nhụy Tâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, theo ánh mắt của con trai tìm được phòng của hai người họ. Đập vào mắt lại là màu hồng nhàn nhạt, lấy màu trắng làm điểm nhấn.
Vật dụng vừa cổ điển lại mang phong cách Châu Âu xa hoa, cũng xem như phong cách mà mình thích nhưng đối với người thiên về màu tím như Dung Nhụy Tâm mà nói, màu hồng nhạt này làm cho người ta ngọt đến phát ngấy, may mắn còn điểm xuyết màu trắng, nên cũng không khó chấp nhận.
“Mẹ, mẹ thay quần áo đi, Tiểu Phong về phòng lấy máy tính với máy chơi game đã!”.
Vừa tụt xuống dưới, Dung Tiểu Phong vừa nói, thân hình nho nhỏ vọt tới cửa phòng tận cùng bên trong, hóa ra đây là hai căn phòng của mẹ con họ thông với nhau.
Bên dưới còn có hai người đang chờ, nên Dung Nhụy Tâm cũng có không có nhiều thời gian để đánh giá căn phòng này. Cô đi đến trước tủ quần áo nhẹ nhàng mở ra, quả nhiên không ngoài dự liệu, bên trong là đủ các loại quần áo kiểu dáng đa dạng, có rất nhiều bộ nhãn hiệu nổi tiếng, nhưng màu sắc chủ đạo hầu hết vẫn là màu hồng phấn liền không khỏi tặc lưỡi cảm thán. Ngắm đi ngắm lại, chọn đi chọn lại mấy lần, cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-thuong-ta-gio-tro-luu-manh/2244289/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.