Edit: riri_1127
Chương này 🔥 hay là do tôi dễ cháy🤣
Chương 41: Ấn ký
Nghê Thường nhỏ giọng nói xong, thẹn thùng nhắm tịt mắt lại.
Vì cái gì.
Cô nghe giống như.
Giống như đang làm nũng? !
. . . . . . Cô còn không biết chính mình còn có thể làm nũng.
Trước đây chưa bao giờ cô có hành động thế này, kể cả với thái gia gia và bà nội.
Ai có thể nghĩ đến hiện tại đối với người đàn ông này, cô có thể nhõng nhẽo thành như vậy . . . . . .
Quả thực mắc cỡ chết người huhu. . . . . .
Nghê Thường cắn môi, rũ mi không dám nhìn anh.
Tầm mắt dừng ở cánh tay đặt trên eo mình, cô thấy rõ gân xanh trên mu bàn tay anh đang hơi phập phồng lên.
Bên tai vang lên tiếng nuốt, là tiếng 'rơi' nặng nề từ yết hầu. . . . . . .
Nghê Thường nghiêng đầu về phía sau, đối diện đôi mắt đen sâu thẳm của anh.
Viêm Trì nhìn thẳng vào cô, trong mắt anh dường như có hai đám lửa đang cháy dữ dội
Tay còn lại cũng bị cầm chặt.
—— lòng bàn tay anh đang nóng như nổi lửa.
Còn cả hơi thở nóng hổi phả vào tai cô.
" Gọi lại một lần nữa."
Giọng nói từ tính của người đàn ông vừa mạnh mẽ vừa ôn nhu, gằn từng tiếng trầm hoãn, giống mệnh lệnh, lại giống mê hoặc.
Nghê Thường tim loạn nhịp, thân thể tự động đầu hàng.
Môi mấp máy hai lần: "Trì thần ca —— A!"
Viêm Trì đột ngột hôn lên môi cô.
Nghê Thường cả kinh, nhanh chóng quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cham-rai-dong-long/1418191/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.