Tưởng Bạch Thanh run lẩy bẩy, dù biết đây chỉ là diễn viên zombie, nhưng gặp phải chúng ở nơi hoang vu thế này, cô vẫn không khỏi kinh hãi. Xung quanh chẳng có chỗ nào để trốn cả.
Tân Án cảm nhận được sự sợ hãi của Tưởng Bạch Thanh, nhẹ nhàng đặt tay lên lưng cô vỗ về trấn an.
Ba con zombie chậm rãi tiến lại gần, từ phía sau lùm cây mà họ đang ẩn nấp, chúng thò đầu ra, vừa vặn chạm mặt Tân Án và Nghiêm Húc đang ngẩng lên nhìn.
Nhưng lũ zombie nhanh chóng dời ánh mắt, hướng sự chú ý đến những hộp cơm đang bày ra trên mặt đất. Một con zombie đưa tay túm lấy một hộp cơm, ngó nghiêng trái phải, còn đưa lên mũi ngửi ngửi.
Tổ đạo diễn đúng là quá đáng mà! Đến cơm trưa của người ta cũng không tha! Tân Án thầm oán trách trong bụng, mắt vẫn không rời khỏi lũ zombie, cố dùng ánh mắt để xua đuổi chúng.
Nhưng zombie nào có sợ ánh mắt của cô, chúng nhận lệnh của đạo diễn là phải đến quấy rối, phá đám bữa trưa yên bình của Tân Án và đồng đội.
Tân Án đành bất lực nhìn zombie cuỗm đi sạch sành sanh bữa trưa của họ.
Đợi đến khi tiếng bước chân zombie đi xa dần, cả nhóm mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi thẳng dậy.
“Cơm trưa của chúng ta bị cướp mất rồi, thật là hết nói nổi mà.” Hà Thư lầm bầm, cậu vẫn còn chưa no bụng đâu.
“Em muốn đi nói đạo lý với zombie chắc?” Tân Án nói: “Đi thôi, xem quanh đây còn nhiều zombie không, chắc chúng cũng tản đi hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/2710329/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.