Bản thân họ ăn không nhiều lắm, sau khi dọn dẹp vẫn còn thừa lại không ít đồ ăn. Nhạc Nhạc nhìn thấy tiếc của, đành phải dày mặt hỏi.
Tân Án ngồi xổm xuống nhìn thẳng Nhạc Nhạc: “Được chứ, nhưng không được để lâu quá đâu nhé. Sau này em cố gắng học hành, rồi sẽ tự mua được thịt ăn thôi.”
Nhạc Nhạc nặng nề gật đầu: “Em biết ạ. Sau này em sẽ kiếm tiền mua thịt cho bà ăn.”
Ngày hôm sau về nhà, Tân Án nói chuyện này với Tân Lịch.
“Được chứ. Tân Thị của chúng ta vốn dĩ đã có cơ cấu từ thiện cố định. Con nói cho ba địa điểm, ba sẽ tìm người xử lý” Tân Lịch nói.
“Ba, con không muốn qua bên Tân Thị. Con muốn dùng danh nghĩa của mình” Tân Án nói: "Còn có Tiểu Du và mọi người cũng nói muốn cùng nhau làm. Ba giới thiệu cho con mấy người chuyên nghiệp là được rồi.”
Tân Lịch có chút ngạc nhiên, nhưng cũng vui mừng vì con gái đã trưởng thành hơn nhiều: “Được thôi. Vậy ba sẽ cho một nhóm người trực tiếp liên hệ với con. Mọi việc đều có thể giao cho họ làm. Sau này con còn bận, có thể không cần quá lo lắng.”
“Cảm ơn ba.” Tân Án vui vẻ nói.
Nghe nói Từ Lâm Tức về nhà kể chuyện này, ba anh ta trực tiếp coi như rèn luyện năng lực của anh ta, giao toàn bộ việc xây trường tiểu học hy vọng cho anh ta xử lý, hơn nữa còn có người chuyên nghiệp của Tân Thị giúp đỡ. Tân Án có thể yên tâm làm bà chủ không cần nhúng tay vào.
Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/2711770/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.