“Không cần. Giờ cũng không còn sớm nữa, anh về trước đi. Tôi bảo bọn họ đưa về là được.” Giang Lưu trước giờ đều không muốn làm phiền ai, tài xế này cũng đã theo anh mấy năm rồi. Giang Lưu đi vào bên trong.
“Giang thiếu.”
“Chào buổi tối Giang thiếu gia.”
“Chào Giang thiếu gia.”
Dọc đường đi dường như không có ai là không biết Giang Lưu.
Anh đi một mạch đến phòng cao cấp nhất ở tầng trên cùng, vừa mở cửa ra liền bị rượu Champagne bắn tung tóe khắp người.
Cao Hạc tay cầm một chai Champagne táo đen đắt tiền phun hết lên người Giang Lưu.
“Tân hôn vui vẻ chứ vua độc thân!” Cao Hạc cầm chai rượu cười nói.
Giang Lưu không hề tức giận nhận khăn giấy từ người phục vụ đưa đến, lau qua mấy vết Champagne dính trên áo.
“Ơ kìa, đến một mình thôi à? Chị dâu đâu?” Tên nhóc này đúng là lắm chuyện thật.
Giang Lưu nhìn cậu ta một cái, lúc này mới phát hiện, người tham dự không ít, trên ghế sô pha ngồi đến hơn mười người.
Bạn thân của anh là Tần Hoàng Dự và Vương Quân Hiển cũng đều có mặt. Ngoài ra còn có thêm vài thiên kim tiểu thư và công tử thế gia có tiếng trong giới.
Giang Lưu thản nhiên nói: “Cô ấy không đến.”
“Không nể mặt vậy à?”
Mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên, dù sao xuất thân của cô dâu này cũng không bằng Giang gia.
Đổi lại là bất kỳ người phụ nữ nào khác nếu qua cửa, được gả vào Giang gia thì chắc hẳn đều sẽ cảm thấy rất biết ơn mới phải chứ?
Sao có thể không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-tinh-nguoi-mot-doi-khong-quen/39720/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.