Những năm qua, hai người họ xa cách rất nhiều.Đàm Khê Nguyệt vừa vào đại học được một năm, còn Lục Tranh thì công ty mới khởi nghiệp, ai cũng bận rộn như con quay. Dù vậy, cứ một hai ngày anh lại ghé thăm cô một lần, dù chỉ là cùng cô ăn bữa tối hay ăn khuya. Trường học quản sinh viên chính quy rất nghiêm, ngoài cuối tuần ra thì tối nào cũng phải điểm danh. Anh thường đến vào khoảng 7-8 giờ tối, ở bên cô một hai tiếng rồi lại lái xe về suốt đêm. Dù rất muốn gặp anh nhưng Đàm Khê Nguyệt lo anh mệt mỏi vì phải đi lại liên tục như vậy. Cô bảo anh đợi đến cuối tuần, hoặc là anh đến hoặc cô về nhà cũng được. Anh nói cuối tuần là cuối tuần, ngày thường là ngày thường, không giống nhau. Cô không hiểu có gì khác. Anh giải thích, cuối tuần đến là làm vợ chồng, ngày thường đến là làm cặp tình nhân lén lút yêu đương. Lúc ấy cô giận dữ đá anh một cái, nhưng cũng thấy anh nói không sai. Tình cảnh của họ đúng là giống đang yêu đương thật. Ăn xong thì dạo phố, cảnh đêm trong thành phố khác hẳn với nông thôn. Đêm ở nông thôn yên bình, ấm áp, còn đêm thành phố thì náo nhiệt, phồn hoa, mỗi nơi một vẻ đẹp riêng. Họ sóng vai nhau, chậm rãi bước đi. Đến những con đường vắng người, dưới bóng đêm che chở, anh sẽ nắm tay cô. Có người đi tới thì cô véo tay anh bảo buông ra, người đi khuất rồi cô lại chủ động nắm tay anh. Chỉ là việc đơn giản như đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-cam-o-dau-thon-dong-nhat-nguu-giac-bao/2840124/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.