Xuân Linh nhận xét rằng tình trạng thai nghén của Đàm Khê Nguyệt rất tốt, không khác gì người không mang thai. Cô ấy ăn ngon ngủ tốt, làn da căng mịn đến nỗi như có thể nặn ra nước, đặc biệt là dáng người hoàn toàn không thay đổi mà còn đẹp hơn. Nhìn bóng dáng thôi, không ai nghĩ đây là một bà bầu đã mang thai được 6 tháng. Đàm Khê Nguyệt cũng cảm thấy em bé trong bụng ngoan lắm, không hề quấy rầy cô. Chị dâu cô khi mang thai bị nghén nặng, có thời gian ăn gì nôn nấy. Còn Đàm Khê Nguyệt chỉ buồn nôn vào buổi sáng trong khoảng hai tháng đầu, nhưng chỉ cần ăn chút đồ chua là đỡ ngay. Phản ứng rõ rệt nhất của cô là dễ mệt mỏi, cứ nhắm mắt là ngủ được. Cô còn rất hay đói, lúc nào cũng phải có đồ ăn bên cạnh. Cô thích ăn chua cay, đặc biệt là đào giòn. Anh đã thuê cả một vườn đào trong làng, chọn những quả đỏ mọng giòn tan mang về cho cô. Sau Tết, khi trường học khai giảng, tối nào anh cũng chạy đến thăm cô. Cô không muốn anh vất vả qua lại như vậy, dù sao anh cũng đâu phải người sắt, một hai ngày thì được nhưng lâu dài sẽ rất mệt. Nhưng anh bảo em bé muốn gặp ba, điều này cô không thể phản bác. Khi cô có thai động, mỗi lần anh áp tai vào bụng nói chuyện với con, em bé sẽ cựa quậy rất hăng hái. Cô cũng thích cảnh tượng cả nhà ba người bên nhau như vậy, nhưng thật sự lo lắng anh lái xe mệt mỏi sẽ gặp chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-cam-o-dau-thon-dong-nhat-nguu-giac-bao/2840126/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.