Giang Trì Phong khẽ ừ một tiếng. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, hàng mi cậu dày và đậm như nét mực, khóe mắt hơi rủ xuống, thu lại phần nào sự phóng khoáng thường ngày, để lộ nét dịu dàng hiếm có.
"Lúc mới tốt nghiệp, ba tôi bắt tôi đến công ty làm việc từ cơ sở, làm nhân viên văn phòng nhỏ, mỗi ngày đều xử lý những công việc vụn vặt nhất, ăn cơm nhân viên, ở ký túc xá nhân viên. Thật ra điều kiện ăn ở cũng không tệ lắm, bảo là khổ cũng không quá khổ, nhưng dù sao vẫn có chút không cam lòng." Cậu ngước mắt cười, "Thế nên tôi phải tự tìm niềm vui, có một hôm tăng ca xong, tôi bước vào đây."
"Rồi cứ thế lui tới thường xuyên, dần dần cũng kết bạn với Thẩm Lệ."
Thực ra lúc đó, Giang Trì Phong cảm thấy bản thân vô cùng tủi thân, làm gì cũng không thuận lợi. Nhưng cậu vẫn cắn răng chịu đựng, vì không muốn thừa nhận mình kém cỏi.
Mà bây giờ quay đầu nhìn lại, cậu lại thấy quãng thời gian ấy cũng coi như là một trải nghiệm để hiểu được muôn mặt cuộc sống. So với cuộc sống của nhiều người bình thường, cậu chẳng có gì đáng để than vãn.
"Lúc mới tốt nghiệp..." Ngụy Văn Hành dựa lưng vào ghế, chậm rãi uống một ngụm rượu, "Ừ, còn trẻ háo thắng, tôi cùng mấy người bạn hợp tác mở một studio, khởi nghiệp, làm phần mềm."
"Bận đến mức không có thời gian tìm thú vui."
Giang Trì Phong liếc anh một cái: "Vậy mà vẫn có thời gian yêu đương."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-hoi-tay-dong-mac-phung-quan/2773113/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.