Người bước vào nhà tranh này tuổi tầm năm mươi mấy, da ngăm đen, cơ thể cao to, hắn để ria mép, mặc một bộ trường bào màu đỏ lửa, trong tay hắn đang ung dung chơi đùa với viên bi thép nhỏ vừa nhuốm đầy máu kia.
Đây là một vũ khí giết người đáng sợ mà trong tay hắn lại như viên bi thép thông thường. Trên thực tế, uy lực của bi thép này vô cùng phi phàm, vì nó là một linh khí, tên là Tỏa Hồn Châu.
Còn người đàn ông để ria mép này tên là Khổng Cao Dương, hắn là nhóm trưởng nhóm Linh Khí của Học viện U Minh.
Trong tám nhóm trưởng của tám nhóm lớn, thực lực của Khổng Cao Dương không phải là mạnh nhất nhưng địa vị của hắn lại vô cùng cao, vì hắn là người chuyên nghiên cứu và chế tạo linh khí. Tỏa Hồn Châu bây giờ hắn đang dùng là một linh khí cực kì có linh tính, cũng là vũ khí mà Khổng Cao Dương chuyên dùng.
Ngôi nhà tranh vốn dĩ tầm thường này bây giờ lại tràn ngập mùi máu tanh, dưới đất thi thể nằm ngổn ngang, cả cái đại sảnh hệt như chỗ chất thi thể. Nhưng Khổng Cao Dương như chẳng nhìn thấy mấy thứ này, hắn đi thẳng tới bên cạnh Ngô Bách Tuế, hắn cúi đầu xuống nhìn anh rồi nhẹ giọng hỏi: “Cậu chính là Ngô Bách Tuế nhỉ?”
Giọng điệu hắn bình tĩnh, sắc mặc lạnh lùng, không mang bất kì biểu cảm gì.
Ngô Bách Tuế bị thương rất nặng, tuy đã nằm dưới đất nghỉ ngơi một chút nhưng cơ thể anh vẫn rất yếu ớt. Anh khẽ hé mắt ra nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-kho/2664508/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.