“Hả? Lệnh của Cổ Thần? Có tín vật không?”
Diệp Lạc sửng sốt một lát.
Sau lưng thế lực bá chủ ở Đông Thần Châu có một thánh nhân, thánh nhân này
là Cổ Thần.
Hắn ta có chút hoang mang, không rõ vì sao Cổ Thần muốn tìm sư tôn nhà
mình, hơn nữa tìm mà nói, trực tiếp tới là được.
Vì sao còn phái phó tông chủ làm sứ giả tới.
“Tín vật ở đây.”
Vu Khâu lấy một hạt châu từ trong ngực ra.
Hạt châu mới lộ ra, hư không bắt đầu run rẩy chuyển động, giống như không
chịu nổi khí tức ký thác trong hạt châu.
Trên này tràn ra lực lượng man hoang, cổ xưa, lực lượng này giống như có thể
phá nát toàn bộ, cái gọi là bán thánh ở trước mặt lực lượng này, có vẻ không
chịu nổi một kích.
Thậm chí có thể nói, một chút lực lượng này đủ hủy diệt muôn vàn bán thánh.
Hai bên căn bản không cùng một cấp bậc.
Diệp Lạc cũng lập tức hiểu rõ mọi chuyện là thật hay giả.
“Đi thôi, theo ta đi vào Vô Đạo Tông.”
Lúc này Diệp Lạc mở trận pháp của Ẩn Thiên Đảo, bay vào bên trong.
Vu Khâu vội vàng cất hạt châu, đi theo Diệp Lạc cùng bay vào bên trong.
Hai người một trước một sau.
Sau khi tiến vào Ẩn Thiên Đảo, Diệp Lạc không cho Vu Khâu cơ hội chạy lung
tung, lập tức dẫn đối phương đi tới đại điện tông chủ.
…
Sau khi đến đại điện tông chủ.
Sở Duyên mở ra quý danh thần quang cũng nhanh chóng hiểu rõ ngọn nguồn.
Hắn lấy một viên hạt châu, dựa theo lời Vu Khâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2042511/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.